Tình câm - Tác giả: Nguyễn Ngọc Hồng Phước
Mây trôi về hướng ngàn xa, Xin dùm chỡ khối tình ta đến nàng. Nói rằng giây phút rộn ràng, Ta chưa quên được, dẫu sang trang rồi. Mơ màng chỉ một mình thôi, Đêm đen thăm thẳm, bồi hồi năm canh. Cách chia ngày Hạ chẳng đành, Dây duyên tơ mảnh, chỉ mành đung đưa. Thu nào tình thắm duyên ưa. Tình thơ thắm đượm, chiều mưa vai kề.? Lá vàng rơi xuống sông quê, Cho Đông giá lạnh chợt về miên man. Tình thơ hụt hẫng ngỡ ngàng, Co ro, run rẩy, bàng hoàng, chơi vơi, Ngỡ rằng Xuân sẽ tuyệt vời, Yêu đương chấp cánh, cuối đời nở hoa, Ngờ đâu càng lúc càng xa, Tình trôi biền biệt, thơ nhòa theo mưa. Gió ơi,,! Thềm cũ, dậu xưa, Giờ theo năm tháng cũng vừa tan hoang. Uổng công Mây, Gió đưa đàng, Dẫu sao thì cũng lỡ làng trăm năm. Tình thơ vẫn mãi âm thầm, Khắc ghi vào nhớ,,,tình câm trọn đời,,,,!! Thơ +Nguyễn ngọc Hồng Phước
Tranh Internet. (Vịnh tranh họa thơ) |